
Trăng còn ngủ giữa tán rừng thưa
Tôi lặng lẽ giữa rừng già tỉnh giấc
Tay lướt nhẹ vỏ cây như ân cần khe khẽ
Gửi yêu thương qua từng lát cạo mềm.
Giọt nhựa trắng rơi – lặng lẽ mà bền
Như mồ hôi thấm áo người thợ trẻ
Dẫu mưa nắng, tháng năm vất vả
Vẫn rạng ngời ánh mắt phía bình minh.
Tôi yêu nghề – không bởi điều cao quý
Chỉ đơn sơ từ nét sống chân tình
Từ đồng đội, từ hương rừng mát rượi
Từ những ngày đi giữa tiếng chim xinh.

Ngành cao su – chẳng ngại gian lao
Gắn bó mãi từ những điều rất nhỏ
Gốc rễ sâu, đâm chồi ra lá
Như lòng tôi – trọn nghĩa với nghề.
Cao Phương Thanh
Related posts:
Tội cây cao su
Yêu thêm tờ báo của ngành!
Cao su Chư Sê ra quân thu hoạch mủ
Lan tỏa tinh thần chiến thắng!
Thương anh nơi… xa lắm!
Động lực vô cùng lớn thúc đẩy xuất khẩu cao su và sản phẩm cao su của Việt Nam từ EVFTA
Chuyện "mùa nước rút"
Đảng bộ Trường Cao đẳng Miền Đông: Tập thể điển hình tiêu biểu học và làm theo Bác giai đoạn 2016–20...
Lời động viên cuối năm
Mùa nấm mối