
Hạt cao su trong ký ức tuổi thơ
Hồi còn bé, nếu không đi học tôi lại theo chị hai đi ra rừng cao su để nhặt hạt. Đó cũng là lúc thời tiết bắt đầu đi vào nắng mưa thất thường. Khi
Hồi còn bé, nếu không đi học tôi lại theo chị hai đi ra rừng cao su để nhặt hạt. Đó cũng là lúc thời tiết bắt đầu đi vào nắng mưa thất thường. Khi
Canh Ngọ sắp đã qua đi Ất Mùi tiến đến thầm thì mùa Xuân Ngành ta tiến mãi không ngừng Từng bước khắc phục vượt cùng thời gian Sẻ chia gian khó cơ hàn Khơi
Đang vào Xuân mình lại nói tiếng yêu Lời của em hóa làm hoa làm nụ Gửi lên trời hương thời gian quyến rũ Gửi vào giấc mơ nhau Đầy bồng bỗng Xuân ngần… Ngược
Chiều cuối năm, có một chàng thanh niên đến tiệm cắt tóc ngồi vào ghế và bảo: – Cắt cho tôi kiểu “Xuân này con không về”. – Kiểu gì lạ vậy? – Là cạo
Khi tôi đến nông trường cao su Đất đỏ Bazan gió bụi mù Cô gái đầu tiên tôi đã gặp Là người thợ cạo mủ trong lô Cô đi thoăn thoắt dưới vòm cây Lần
Con đường xanh mắt em xanh Mùa Xuân ngọn gió ngoan lành rong chơi Có em nên cả đất trời Cùng anh mở nhịp xuân đời luyến trao Con đường mình hẹn hò nhau Tháng
Bị vợ bỏ là bất lực Bị ế vợ là bất trí Có vợ bé là bất nhân Giật vợ người khác là bất lương Vợ ly dị là bất cần Ly dị vợ là
(Kính tặng CBCS, CNV Binh đoàn 15) Ba mươi năm trở lại rừng Dò từng dấu đất đếm từng gốc cây Ba Zan níu bước chân gầy Tiếng đồng đội gọi cuối ngày rưng rưng
CSVN – Quảng Trị, được ví như một điểm tì vai của chiếc đòn gánh ở hai đầu đất nước. Trải qua một nghìn năm khai phá, trăm năm mịt mù khói lửa, nhưng với truyền thống quật
Em sinh ra ven dòng sông Vàm Cỏ Có những vạt phù sa Sóng sánh trữ tình Cho hai đứa chúng mình Ngắm nhìn mây giăng giăng bay Sóng lùa, lục bình trôi êm ả
Hồi còn bé, nếu không đi học tôi lại theo chị hai đi ra rừng cao su để nhặt hạt. Đó cũng là lúc thời
Canh Ngọ sắp đã qua đi Ất Mùi tiến đến thầm thì mùa Xuân Ngành ta tiến mãi không ngừng Từng bước khắc phục vượt
Đang vào Xuân mình lại nói tiếng yêu Lời của em hóa làm hoa làm nụ Gửi lên trời hương thời gian quyến rũ Gửi
Chiều cuối năm, có một chàng thanh niên đến tiệm cắt tóc ngồi vào ghế và bảo: – Cắt cho tôi kiểu “Xuân này con
Khi tôi đến nông trường cao su Đất đỏ Bazan gió bụi mù Cô gái đầu tiên tôi đã gặp Là người thợ cạo mủ
Con đường xanh mắt em xanh Mùa Xuân ngọn gió ngoan lành rong chơi Có em nên cả đất trời Cùng anh mở nhịp xuân
Bị vợ bỏ là bất lực Bị ế vợ là bất trí Có vợ bé là bất nhân Giật vợ người khác là bất lương
(Kính tặng CBCS, CNV Binh đoàn 15) Ba mươi năm trở lại rừng Dò từng dấu đất đếm từng gốc cây Ba Zan níu bước
CSVN – Quảng Trị, được ví như một điểm tì vai của chiếc đòn gánh ở hai đầu đất nước. Trải qua một nghìn năm khai phá,
Em sinh ra ven dòng sông Vàm Cỏ Có những vạt phù sa Sóng sánh trữ tình Cho hai đứa chúng mình Ngắm nhìn mây
Hồi còn bé, nếu không đi học tôi lại theo chị hai đi ra rừng cao su để nhặt hạt.
Canh Ngọ sắp đã qua đi Ất Mùi tiến đến thầm thì mùa Xuân Ngành ta tiến mãi không ngừng
Đang vào Xuân mình lại nói tiếng yêu Lời của em hóa làm hoa làm nụ Gửi lên trời hương
Chiều cuối năm, có một chàng thanh niên đến tiệm cắt tóc ngồi vào ghế và bảo: – Cắt cho
Khi tôi đến nông trường cao su Đất đỏ Bazan gió bụi mù Cô gái đầu tiên tôi đã gặp
Con đường xanh mắt em xanh Mùa Xuân ngọn gió ngoan lành rong chơi Có em nên cả đất trời
Bị vợ bỏ là bất lực Bị ế vợ là bất trí Có vợ bé là bất nhân Giật vợ
(Kính tặng CBCS, CNV Binh đoàn 15) Ba mươi năm trở lại rừng Dò từng dấu đất đếm từng gốc
CSVN – Quảng Trị, được ví như một điểm tì vai của chiếc đòn gánh ở hai đầu đất nước. Trải
Em sinh ra ven dòng sông Vàm Cỏ Có những vạt phù sa Sóng sánh trữ tình Cho hai đứa
Trang thông tin điện tử của Tập đoàn Công nghiệp Cao su Việt Nam
Giấy phép thiết lập trang thông tin điện tử tổng hợp trên mạng số: 28/GP-TTĐT, cấp ngày 09 tháng 04 năm 2015